Em được sống trong vòng tay âu yếm của gia đình. Nhưng đối
với em , mẹ vẫn là người em yêu quý nhất.Mẹ thương em lăm, khi em bị ốm mẹ luôn
ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo ,
mất ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em.
Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi
tuổi. Khi em bị ốm, đôi mắt đen láy của mẹ thâm quầng, ánh lên sự âu yếm. Mọi
khi mái tóc mẹ mượt mà nhưng hôm nay tóc mẹ lại rối lên buộc gọn sau gáy. Mẹ lo
cho em mà mẹ quên mất mình.Mẹ không cao lắm, dáng mẹ mảnh mai nhỏ nhăn. Mẹ hay
lấy khăn ướm nướclau toàn thân cho em để em hạ nhiệt. Nhiều lúc, em đi bệnh
viện, mẹ đã khóc, những giọt nước mắt của mẹ nghẹn nghào vì sợ em sẽ không
khỏi. Sau đó mẹ hát cho em nghe, giọng hát của mẹ ngân nga như tiếng chuông đổ
chùa giúp em có thể ổn định lại tinh thần. Em được mẹ đút cháo cho em ăn, em ăn
từng muỗng như hồi còn bé. Khi em ăn gần hết chén cháo emvui lắm. Rồi mẹ cho em
uống thuốc. Da mẹ sạm lại , khuôn mặt mẹ xanh xao , mẹ luôn đọng viên em để em
hết bệnh rồi còn đi học với các bạn nữa chứ. Mẹ lo cho em đến nỗi mồ hôi của mẹ
làm ướt đẫm chiếc áo ngủ.
Sáng hôm sau, bạn bè đến nhà thăm
em, hỏi thăm sức khỏe của em nhưng lúc đó em rất vui vì em đã khỏi. Nhưng mẹ
thì lại rất mệt vì đêm qua phải tần tảo chăm sóc cho em. Hôm đó em có một điểm
mười để tặng mẹ. Mẹ rất vui sướng.
Tình cảm của mẹ như biển cả bao
la. Mẹ là người giúp em vươn lên trong cuộc sống. Em sẽ không bao giờ bị bệnh
nữa và cố gắng ăn thật nhiều vào để mẹ không phải khổ như ngày hôm đó. Em sẽ
học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ không phải làm việc
vất vả nữa đâu. Yêu mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!
0 Nhận xét cho: "Tả cảnh mẹ cha chăm sóc em lúc em ốm"